(Quocchien242) Nghỉ làm ở công việc đầu tiên sau khi ra trường, anh cảm thấy cả thế giới đang rộng mở trước mắt. Rộng quá, cởi mở quá, đến mức mà… anh chẳng biết nên tiếp tục từ đâu! Trong đầu anh lúc này, chỉ có một tâm niệm: “Mình muốn làm công việc mà mình phải thích thú, phải sáng tạo, môi trường phải chuyên nghiệp nhưng cũng phải thông thoáng và dứt khoát không phải công ty Nhà nước…”. Vậy đó là công việc gì?
Nhớ lại năm cuối đại học, anh được một người bạn hướng dẫn, rồi tự mày mò làm web cho lớp, dù còn rất đơn sơ nhưng cũng thật thú vị. Anh lại thích nghề Kinh doanh, vậy còn gì phù hợp hơn là làm Nhân viên kinh doanh trong Công ty thiết kế web?!. Như một lực hút vô hình, từ khi anh đưa ra quyết định như vậy, ngay lập tức cơ hội nghề nghiệp đến với anh.
Đăng hồ sơ hôm trước, thì hôm sau được gọi đi phỏng vấn. Nhà tuyển dụng rất trẻ, chị lễ tân rất xinh, văn phòng thì đơn giản nhưng cởi mở - thế là anh thích. Thích đến độ đồng ý đi làm luôn mà không do dự. Với công việc mới này, anh vừa được áp dụng những kinh nghiệm đã học được trước đây, vừa được làm quen với những kỹ năng mới, trải nghiệm mới.
Anh phải mặc sơ mi “đóng thùng” và đeo cà vạt đi làm. Cái này chuyện nhỏ, trông anh cũng hoành tráng gớm.
Anh phải chạy xe đi gặp 5-6 khách hàng mỗi ngày, kể cả khi khoảng cách của họ là ở 2 đầu thành phố. Cái này vẫn là chuyện nhỏ, ngày xưa đi đưa thư anh quen rồi.
Anh phải làm việc nhóm, với 1 bạn gái nhiều tuổi hơn, không xinh, lại “dừ dừ”. Kệ, miễn không bắt anh gọi “chị” là được.
Anh phải làm báo cáo và học rất nhiều thứ, ôi, anh thích lắm với những điều mới mẻ.
Cho đến 1 ngày…
Bạn gái đồng nghiệp thông báo nghỉ, làm anh sốc! Đang cao hứng với biết bao ý tưởng thì tụt bất ngờ! Anh trở nên lẻ bóng, vật vờ mất cả tuần, không làm được gì hết. Sếp thấy thế, động viên bằng cách… trao cho anh 1 thử thách (cứ sau khủng hoảng sẽ là thử thách để vượt qua, đời là thế). Công ty tuyển dụng nhân viên mới và đưa anh lên làm Trưởng nhóm luôn. Ban đầu chỉ là 1, rồi đến 2 và chỉ trong 1 tháng nhóm của anh tăng lên 4 người. Tốc độ quá nhanh khiến anh cũng phải đổi thay nhanh chóng. Anh mạnh mẽ hơn, cởi mở hơn, nhiệt tình hơn và cả sáng tạo hơn nữa.
Trong kinh doanh, người ta thường nói xấu đối thủ, còn anh chỉ phân tích điểm yếu đồng thời vẫn khen ngợi điểm mạnh của họ và để quyền quyết định cho khách hàng. Anh có được không ít hợp đồng nhờ sự tôn trọng ấy.
Trong công việc, người khác ngại đi xa, ngại tốn xăng và vất vả. Còn anh có không ít khách hàng thú vị nhờ những chuyến “Đánh bắt xa bờ”.
Trong làm việc nhóm, vẫn có ít nhiều sự ganh đua, kèn cựa lẫn nhau. Còn anh sẻ chia mọi bí quyết, để cả nhóm làm việc tốt, hiệu quả ngày càng tăng.
Anh làm ra những mẫu chuẩn để mọi người đều có thể sử dụng.
Anh đi uống café với sếp, để góp ý về “nghệ thuật lãnh đạo”.
Anh đi uống trà đá với nhân viên, để truyền đạt về tinh thần và thái độ sống.
Anh tới nhà khách hàng, đôi khi chỉ là thăm hỏi thôi, mà họ thì cứ chủ động ký hợp đồng kể cả khi anh không giục giã…
Rồi anh trở thành 1 trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty, nhận được tình yêu vô bờ bến của bạn bè và đồng nghiệp. Toàn công ty muốn tung hoa cổ vũ cho anh, quá trình kinh doanh ngày càng tốt hơn, ngoại trừ 1 vấn đề mang tên: “NGHỈ VIỆC!”
Nhân viên cứ nhảy việc từ người này đến người khác, vì những lý do không tiện nói ra. Thậm chí cả đội ngũ “công thần” từ những ngày đầu cũng nghỉ. Công ty gặp khủng hoảng nhân sự và bầu không khí trở nên trầm lắng, ngột ngạt... Anh vẫn ở lại với công ty qua hết cơn sóng gió đó. Các sếp muốn thăng chức và cho anh nhiều điều kiện hơn, nhưng anh biết, đã đến lúc mình ra đi. Vì “những mục tiêu của em đề ra ban đầu đều đã đạt được. Giờ là lúc em cần đến những thử thách mới hơn, xứng đáng hơn…”
Một ngày đầu năm mới, anh rời khỏi công ty mà mình đã gắn bó từ thuở hoang sơ. Nhìn những thành tích mình đạt được, cũng như sự phát triển của công ty theo năm tháng, anh có quyền ngẩng cao đầu. Chia tay mọi người, chia tay những trải nghiệm khó quên và chuẩn bị cho một chặng đường mới. Một chặng đường với nhiều sóng gió hơn, hạnh phúc hơn mà cũng bao gồm cả những đớn đau, tiếc nuối.
Bạn có muốn biết những thất bại kế tiếp diễn ra thế nào không, xin đợi hồi sau sẽ rõ.
Viết tiếp về con đường sự nghiệp của anh chàng Fờ Lêm.
No comments:
Post a Comment